Truyện ngắn về chúng tôi

Câu chuyện có thật, về một chuyến xe của taxire.com ...

Bị nổ lốp sau bên phải, ngay dưới ghế Kang ngồi, chiếc Innova chao đảo như con tàu nặng đuôi chồm trên sóng dữ. Hùng và Kang vô tình như đang ngồi 2 phía đối diện của chiếc bập bênh định mệnh. Và chiếc bập bênh ấy… đang lao đi trên Đại lộ Thăng Long với tốc độ sấp sỉ 100 Km/h...

Trong tình huống nguy cấp này, tay anh ghì chặt vô lăng để giữ xe khỏi đà kéo sang phải do chênh lệch ma sát quá lớn, nhưng không được quá tay vì ghì quá mạnh có thể làm văng đuôi và lật xe theo hướng ngược lại… chiếc xe vừa lao đi vừa rung lên bần bật như con thú điên dại, chỉ chực chờ thoát khỏi vòng kìm kẹp, thoát khỏi con đường…

Để chế ngự con thú bất kham, phải giữ nó chạy đúng hướng nhưng cũng cần khẩn trương hạ nhiệt cơn điên của nó… Hùng tì chân trên phanh một lực vừa đủ… và cũng như tay, lực chân cần nhấn chắc đều nhưng không được quá sốc mạnh…

Một tư thế mà từ ngày cầm vô lăng, đây là lần đầu anh phải căng nhiều loại cơ đến thế… căng cả cơ bắp, căng cả tinh thần, căng đôi mắt dưới những nếp nhăn trên trán đã vã mồ hôi… chiếc xe vẫn lao đi với một tốc độ khiếp hãi…

Chát! chát! những tiếng liên hồi át tiếng Kang ú ớ phía sau… Hùng đánh mắt vội qua gương chiếu hậu trong khi tay và chân vẫn đang ghì ở tư thế căng như dây đàn, ngàn cân treo sợi tóc. Anh thấy Kang đang hai tay ôm đầu, ghì chặt tai, cúi thụp, lắc lư vô cùng kinh hãi, miệng kêu ú ớ… Chiếc lốp bị nổ phía sau đúng dưới vị trí Kang ngồi; Vành nghiến xuống đường xé nát săm lốp rồi theo đà hất văng lên; Gió quật mạnh làm chiếc săm nát bay phất phơ, liên tiếp vỗ vào kính sườn xe chan chát, ngay sát bên mặt Kang… Cũng có lẽ từ khi sinh ra, đây là vố thập tử nhất sinh, làm Kang sợ bạt hồn mất vía nhất.

10 phút trước

Chiếc Innova đã vào làn giữa đại lộ Thăng Long, từ Hòa Lạc thẳng hướng Hà Nội. Đã 3 tháng kể từ ngày đầu Hùng chở Kang, một chuyên gia công nghệ người Hàn đến làm việc tại các khu công nghiệp khắp miền bắc. Ngoại tứ tuần, vẫn độc thân, Kang hút thuốc như đốt. Về khoản hút thuốc, Hùng chưa gặp ai hút nhiều như Kang.

Không chung ngôn ngữ nên không có giao tiếp; Nếu có điểm nào giống nhau thì đó là ngồi cùng xe, khi dừng cùng hút thuốc, lên xe cùng im lặng. Gần 100 chuyến đi, cũng chẳng có việc gì cần đến giao tiếp; Lịch xe thì đã có thư ký của Kang gọi từ trước hôm đi: thời gian, điểm đón, điểm đến… thế là đủ.

Kang không khó tính, từ tháng trước Hùng đã thử, rồi thường xuyên bật radio trong khi xe chạy. Bản tin đang nói về việc trì hoãn giấy phép hoạt động của Uber. Việc này có thể ảnh hưởng trực tiếp đến Hùng, nhưng anh không để tâm lắm. Suy cho cùng, tuy là hãng taxi nhưng Uber không có nổi một chiếc xe. Những người điều hành lại ngồi tận đẩu tận đâu. Kệ họ thôi, nước sông đâu phạm nước giếng. Phía sau, Kang ngồi ghế phải, mơ hồ nhìn cảnh vật ven đại lộ Thăng Long... đẹp, bình yên và đang phát triển. Có lẽ khung cảnh này tương tự khung cảnh quê hương thời anh còn thơ ấu.

Păăăăăănnnnnnggggggggg…… Xeeeeeooooooooo…….. Xong! Nổ lốp! Lốp sau, bên phải… và kim tốc kế đang nhảy nhót trên ngưỡng 100…

....

…cuối cùng cũng sống... Hùng đã thành công trong nỗ lực dìu được con thú điên dại táp vào lề đường. Anh vừa buông tay, chiếc xe đã chịu nằm ngoan như thường lệ. Một giây khoan khoái, Hùng nghe thấy tiếng Kang vừa lảm nhảm rồi cười phía sau. Lần đầu Hùng thấy Kang cười. Nụ cười thoát nạn, nghe thật hả hê.

Như sực tỉnh, Hùng mở cửa xuống xe, phải thay lốp để về kịp giờ. Nhưng trước hết, phải châm một điếu đã. Như mọi khi, việc ai nấy làm, thuốc ai nấy hút, và im lặng của ai người nấy giữ. Trời đã nhá nhem tối. Trong lúc Hùng thay bánh sơ cua, Kang đứng vẫy tay ra hiệu cho các xe đi cùng chiều để tránh va chạm. Tất cả diễn ra tự giác, không cần thỏa hiệp.

Mọi chuyện vẫn vậy sau vụ nổ lốp đó, việc ai nấy lo, thuốc ai nấy hút, và cùng im lặng trên xe. Nhưng có lần cô thư ký bảo, ông Kang lệnh: “giờ chỉ đi xe của anh Hùng”.

Gần 2 năm trôi qua, những thứ xa lạ dần trở nên thân thuộc. Kang đã thay đến cô thư ký thứ 4, có học được chút tiếng Việt nhưng giao tiếp giữa anh và Hùng không có gì thay đổi nhiều. Về cơ bản, thứ liên quan trực tiếp giữa họ là chiếc xe và chuyến đi, ổn là được.

Rồi tháng 10 đến mang theo những chuyện phải đến, Kang chuyển vào TP HCM. Hùng nhận tin về hợp đồng mới ký theo tháng qua cô thư ký, khi Kang đã đi rồi. Trước đó Hùng chở Kang suốt 2 năm theo hợp đồng chuyến một. Anh như cảm nhận được một lời tri ân từ Kang, người đồng hành trầm lặng. Nhưng cũng chỉ một tháng sau, người thế chỗ Kang có quyết định của riêng mình. Công ty tự mua xe và tuyển tài xế riêng. Cuộc đời là thế, ai dám bảo hợp đồng tháng là chắc chắn và dài hạn hơn hợp đồng chuyến.

Ngoảnh ra, lúc này Uber, Grab cũng đã thành những thế lực lớn trong làng vận tải, dù họ vẫn chả sở hữu một cái xe nào. Tình thế đã thay đổi, nhưng đối với Hùng, Uber và Grab cũng chỉ là 2 ngọn gió trong những cơn giông bão ngoài kia vẫn đang chực chờ táp vào anh và chiếc xe. Kang đã đi và sẽ có người đồng hành mới; Cũng giống như anh, rồi cũng có những khách hàng mới. Anh còn có xe, có nghề và anh yêu nó, cho nên anh không sợ Uber - Grab. Đối với anh họ vẫn chỉ là 2 gã ngồi tận đẩu tận đâu, vừa không có phương tiện, còn nghiệp vụ lái xe, cũng không có nốt.

Bản quyền câu chuyện thuộc về taxire.com

Sau 5 năm, anh Hùng hiện đã chuyển sang công tác đào tạo lái xe cho trung tâm VOV, đồng thời anh được tín nhiệm giao trọng trách Phó Giám đốc chuyên môn tại Viet Dung travel Co. Ltd.